Không đổi được
Quan Vũ oai trấn thiên hạ nhưng lại mắc bệnh nói lắp kinh niên… cũng có thể do trước khi nổi tiếng Vũ là phát thanh viên của phường nên mắc bệnh nghề nghiêp.
Đỉnh điểm của bi kịch xảy ra ở Hoa Dung… Trận đó Tháo thân tàn ma dại lê lết đến Hoa Dung… Quan Vũ nhảy ra như 1 chiến tướng nhà trời hét lên:
- Hỡ…… iiiiii… hỡi… quân… quân… quân……. tào… tào…… tào…… ooo
Quân Tào (gồm cả Tào Tháo):…………… …
Quan Vũ: T… a… a…… là… là… là…… Qua… n… n… Vũ… Vũ… Vũ…… đây…… đây…… đây… … Giờ…… giờ…… chết……… chết…… ch… ê… t…… của…… của… các… ngươi…. ngươi…… đã…… đến…… đến…
Nói xong Vũ cầm Thanh Long Phóng nặng 8 lạng 2 lao đến (có sử nói là Thanh Long Đao 82 cân!!!)
Quan Vũ: Ủa… ủa… Tào…… Tào…… tháo…… tháo…… đ âu???
Quân Quan Vũ: Dạ đợi bố nói xong thì chung nó đã té mẹ nó mất từ lầu rồi ạ!
Quan Vũ tái mặt, về nhà thì bị Lưu Bị, Khổng Minh chửi cha mắng mẹ, bạn bè xa lánh… nói chung là gia đình ruồng bỏ, tiểu khu nhòm ngó… * nghi ngờ nhân dân theo dõi…
Quan Vũ đến gặp Hoa Đà nhờ chữa căn bệnh dog mother này (tạm dịch là chó má)
HOA ĐÀ khám xong nói:
- Bệnh của ngài do ” cái đó” của ngài quá to kéo dây thanh đới nên sinh ra bệnh echo (tạm dịch là nói lắp). Muốn chữa phải kiếm ai có cái nhỏ hơn đổi cho ngài thì hết bệnh…
Quan Vũ đồng ý và Hoa Đà đã chữa khỏi, từ đó Vũ nói năng trơn tru chiến trường lừng lẫy nhưng tình trường lại gọi bọn Phi, Vân = cụ…
Được 1 thời gian Vũ quay lai bảo Hoa Đà:
- Ta nói năng ngon lành địch sợ chết khiếp??? nhưng ko dọa được đàn bà nữa cay quá… hay ngươi tìm người lúc trước đổi lại cái hàng khủng đó cho ta đi…
Hoa Đà: điều…… điều… đó…… đó… là… la… ko… ko… thể… được… đươc .....